Hiện tượng trượt và sạt lở đất trong đất phong hóa thường được kích hoạt bởi mưa lớn, và là kết quả của sự gia tăng tạm thời áp lực lỗ rỗng trong mái dốc. Đây là một điểm khác biệt quan trọng so với đất trầm tích, nơi mà mực nước ngầm có xu hướng duy trì ở vị trí cân bằng lâu dài và không bị ảnh hưởng bởi thời tiết. Động đất mạnh cũng có thể là yếu tố kích hoạt hiện tượng trượt hoặc sạt lở đất. Nguyên nhân của nhiều trận sạt lở đất lớn trong đất phong hóa thực chất là do hoạt động của con người. Các hoạt động như đào cắt mái dốc, đắp đất trên sườn dốc, làm ngăn cản hệ thống thoát nước tự nhiên và đường thấm, cũng như nạn phá rừng đều là các yếu tố làm giảm độ ổn định của mái dốc và có thể dẫn đến sạt lở.
Có nhiều trường hợp mái dốc trong đất phong hóa có thể còn bị chi phối bởi sự hiện diện của các mặt yếu. các mặt yếu thường là các khe nứt có sẵn từ khi đá chưa bị phong hóa, độ bền kháng cắt dọc các khe nứt này thường yếu hơn và đặc biệt là nơi nước tập trung thấm vào. Điều này có khả năng xảy ra với những loại đất đã chịu tác động biến dạng kiến tạo, hoặc được hình thành từ các loại đá đã chịu biến dạng như vậy. Sự tồn tại của các mặt yếu này khiến việc xác định kiểu trượt có thể xảy ra và giá trị của các tham số sức kháng của đất trở nên vô cùng khó khăn, do đó kết quả phân tích ổn định thường không đáng tin cậy. Đối với trường hợp khi các vết nứt định hướng theo một hướng nhất định như ở đất phong hóa có nguồn gốc từ đá trầm tích có thể chứa các mặt yếu phản ánh những lớp yếu cụ thể trong vật liệu gốc. Trong trường hợp này có thể xác định được các tham số cắt trong những lớp yếu đó và sử dụng chúng trong phân tích ổn định hợp lý.
No comments:
Post a Comment