Bọp là đồng nghiệp của Wasabi ở cơ quan cũ. Bọp là nhân viên phọt phẹt chả có vẹo gì. Bọp từng học tập và làm việc ở Đức, thời còn xuất khẩu lao động, với kinh nghiệm dăm năm ở xứ người, Bọp thi thoảng kể chuyện râu ngô.
Bữa đó Wasabi chuẩn bị lên đường sang Đức quốc, có qua chào Bọp, dù gì cũng là anh em cùng cảnh lìu tìu, giờ lại thêm cùng điểm đến Đức quốc. Bọp lại kể chuyện xưa, dạy Wasabi dăm câu chào tiếng Đức, đếm từ 1 tới 10, vừa cốt để khoe nhưng kể ra cũng có chút hoài niệm.
Bọp bẩu, qua đó anh có cô bạn gái, mắt Bọp hấp háy mồm hế hế, thân cực. Hỏi thân cỡ nào, mắt Bọp lại hấp háy mồm hế hế. Thì không nói phải hiểu chứ. Nếu chú qua đó, có dịp đến thăm, cứ nhắc anh là nó biết. đảm bảo nếu Wasabi du lịch qua đó là có chỗ ngủ nhờ. Bọp lại còn mở ngoặc, giờ chắc cũng già rồi, mắt tiếp tục hấp háy, mồm hế hế.
Wasabi bảo ok, gì chứ thành phố đó lớn, kiểu gì Wasabi chả có dịp mò tới, đưa địa chỉ đây em đến thăm. Bọp hẹn hôm sau, địa chỉ để sổ, nhớ thế chó nào được. Ừ, địa chỉ tiếng Đức, Wasabi còn chả đọc được, Bọp nhớ thế chó nào được.
Bữa sau, Bọp gặp Wasabi, đưa mẩu giấy điền địa chỉ thật. Wasabi chả buồn đọc, gấp gọn nhét ví, biết đâu có dịp ghé qua xem ''bạn gái'' của ông anh thế nào. Rồi Wasabi cũng quên biến chuyện bạn gái Bọp.
Vừa rồi, Wasabi có việc ghé thành phố Bọp nói, phải trú lại 1 hôm. Wasabi đến đó, trú nhờ chỗ 1 thằng bạn du học sinh (thằng này ma xó, thông đường thạo ngõ, nên Wasabi tin tưởng ở nhờ, nhân tiện lợi dụng nó đón rước chơi bời). Wasabi nhớ ra mẩu giấy Bọp đưa, rút đưa bạn hỏi thăm địa chỉ. Bạn mở giấy, đọc rồi cười hềnh hệch kèm văng tục, đm địa chỉ này ở khu phố đèn đỏ.
Tối đó, Wasabi được thằng bạn đưa đi mục sở thị, địa Bọp ghi chính xác là 1 nhà thổ.
No comments:
Post a Comment